Một số quan niệm cơ bản về khớp cắn:
Khái niệm về khớp cắn của hàm giả là khá khó hiểu với nhiều BS lâm sàng. Sự khó hiểu này có thể đến từ vô số các quyết định về khớp cắn (KC) mà BS phải làm cho mỗi BN. Những câu hỏi thường được đặt ra là: Loại răng sau nào cần được chỉ định? Loại giá khớp nào cần được sử dụng? Khớp cắn thăng bằng có cần thiết cho những BN này? Và có cần ghi lại những cử động nhô hàm?
Để đơn giản hoá những khái niệm về khớp cắn, những nguyên tắc sau đây cần được chấp nhận cho một khớp cắn của toàn hàm:
1. Hàm giả phải có những tiếp xúc đầu tiên và cắn khớp hoàn toàn trong tương quan tâm (CR: centric relation). Điều này được gọi là cắn khít trung tâm (CO: centric occlusion).
2. Tất cả các sườn dốc và bề mặt của răng trước và răng sau phải thực hiện chức năng như một tổng thể “duy nhất” trong những chuyển động nhô hàm.
3. Bất cứ sự chạm sớm nào ngăn cản những cử động được mô tả trong (1) và (2) đều phải được loại bỏ.
4. Sự nhả khớp đáng kể của các răng sau trong những cử động nhô hàm là chống chỉ định.
5. Tiếp xúc của răng trước là chống chỉ định trong CO.
Sự thiết kế khớp cắn cho răng sau (Posterior Occlusal Schemes):
Khớp cắn cho vùng răng sau có thể được phân làm hai loại: thăng bằng (balanced) và không thăng bằng (nonbalanced- hay còn gọi là một mặt phẳng monoplane). Có nhiều hình thái khác nhau của răng được sử dụng, tuỳ thuộc vào loại khớp cắn nào được áp dụng (9-1 và 9-2).
9-1: Răng với các hình thái 33 độ, 20 độ và 0 độ:
9-2: Răng với các hình thái 33 độ, 20 độ và 0 độ khi được nhìn từ phía bên.
KC theo một mặt phẳng hay là một hàm giả có các răng non-anatomic được sử dụng ít nhất trên một cung hàm dưới và răng được sắp sao cho các mặt nhai đều nằm trên một (mono) mặt phẳng (flat) (9-3).
9-3: Hai KC một mặt phẳng khác nhau (monoplane). Ở phía trái là 2 răng 0 đối diện nhau được sắp theo KC monoplane truyền thống. Hãy tưởng tượng một thẩm mỹ nghèo nàn, đặc biệt là ở vùng răng cối nhỏ số 4 trên. Bên phải là răng được sắp theo một KC không thăng bằng lingualized, một răng trên anatomic đã được chọn để cải thiện thẩm mỹ và hiệu quả nhai. Lưu ý là không có những mặt nghiêng của múi để hướng những lực bên tới những sống hàm trong những cử động nhô hàm. Đây là một trong những ưu thế của một KC monoplane.
Mặt phẳng này không cần thiết phải song song với các cành trên và cành dưới của giá khớp. Một khớp cắn thăng bằng thường có những răng anatomic và non-anatomic trên cả hai hàm trên và dưới (9-4). Cả hai kiểu khớp cắn có những tiếp xúc CK ở phía sau cả hai bên khi BN đang ở trong vị trí tương quan tâm.